Sau 1 khoảng thời gian dài vật vã với nhiều thứ và bằng nhiều cách tích cực lẫn tiêu cực thì tôi cũng đã chữa lành cho bản thân mình
Nghĩ kỹ lại trước nay tôi chưa bao giờ gặp tình trạng nặng nề như vầy (hơn 6 tháng), cũng may là tôi đã vượt qua. Một kiểu cản trở mà khi 1 khía cạnh sụp đổ, mọi thứ còn lại đều bị kéo theo. Và khi bạn đã tưởng mọi thứ đã chạm đáy thì không, chúng còn sẵn sàng lao dốc tiếp.
Tôi đã xuống đến đáy (của lần này) và quay ngược trở lên.
Tôi đã rơi vào bất mãn bản thân tột độ, luôn thức dậy trong nước mắt, luôn thấy ác mộng, chính mình bị giết chết trong đau đớn bằng nhiều cách cả tinh thần lẫn thể xác.
Tôi đã gần như không thể cứu vãn các mối quan hệ và nhiều lần muốn bỏ hết.
Tôi đã thức rất nhiều đêm rồi dùng rất nhiều cách để không phải ở giữa 2 lằn ranh tỉnh và mê mỗi đêm. Cảm nhận rất rõ ràng từng cơn đau, từng nơi cơ thể gặp vấn đề, từng cử động nhỏ và cơn đau từ cử động đó.
Tôi biết bạn sẽ hỏi tôi đã dùng những gì để vượt qua.
Chính là sự lỳ lợm của bản thân! Và những giá trị cốt lõi của bản thân vẫn còn đủ để kéo tôi dậy.
Tôi biết cho dù có chọn con đường nào, tôi cũng nhất quyết không phải người bỏ cuộc. Nhưng trước thời gian ngộ ra, tôi cũng đi qua đủ con đường.
Và dù tôi có trốn vào đâu, thì nó cũng ở đó.
Rồi tôi hỏi bạn tôi. Bạn tôi hỏi trong ly của tôi đang có bao nhiêu thứ? Hãy bỏ chúng ra 1 lượt, rồi chỉ xếp vào thứ quan trọng. Từng thứ từng thứ. Tôi chỉ xếp 1 thứ vào đó. Còn lại =)) ừ mặc kệ. Khi thứ duy nhất tôi xếp vào bắt đầu đi lên, các thứ còn lại tự dưng lại được kéo lên.
Một người bạn khác bữa lại hỏi tôi nghĩ gì về hạnh phúc. Đây cũng là câu mà tôi trả lời trên facebook trong số rất ít câu: hạnh phúc là khi không cần hỏi hạnh phúc là gì. Hiện tại tôi không cảm thấy trống trải về tinh thần và vật chất. Hay nói đúng hơn tôi cảm ơn vì sự đủ đầy về mọi mặt và có những lý tưởng sẵn sàng để chinh phục. Như vậy, tôi không vật vã để đi tìm câu trả lời cho các câu hỏi của cuộc đời: cuộc đời là gì, hạnh phúc là gì, tình yêu là gì, … tôi đủ và tôi trân trọng những điều tôi có.
Tôi biết rất nhiều người gặp khó khăn, chới với vì những thứ mình đã làm và những gì mình muốn trở thành. Đa phần sẽ chọn rẽ sang con đường khác, nhưng bạn ơi, làm gì có con đường nào đi 1 đường thẳng ngay mà đến đích?
Buổi sáng hôm nay, tôi thấy bản thân đã ổn định và tràn đầy, tôi có nhắn tin cho chị bạn, nói về ý tưởng muốn hợp tác với chị. Không ngờ chị hưởng ứng và còn ủng hộ hết mình. Hi vọng chúng tôi sẽ đi tới cùng của ý tưởng này. Chúng tôi bỗng dưng đồng điệu dù không ai nói gì với ai về ý muốn của họ trước đó. Vũ trụ này đúng là kỳ diệu.
Còn bạn, người đang lạc lối, có định trở về?
Copyright 2024 © Kiều Hải Yến