Một câu nói tôi đọc được trong 1 quyển sách gần đây. Kể về việc cô bé Mirranda được dạy để sống né tránh thử thách, rất yếu môn thể dục lại có thể trở thành một vận động viên Olympic và sau đó là từ bỏ môn đấu vật để trở thành sinh viên trường luật Yale.
Khi mẹ của cô nằm trên giường bệnh đã nói với cô: Chí ít thì mẹ cũng đã khám phá hết bản thân mình.
Câu nói này là động lực cho Mirranda phát hiện và phát huy hết mọi sức mạnh trong bản thân của mình.
Nếu bạn có 1 cuộc sống chỉ có những điều dễ dàng, bạn nên tự cảm thấy xấu hổ với bản thân. Đó là khi bạn quá sợ sệt rời khỏi vùng an toàn. Bạn hài lòng với những lực chọn và nước đi an toàn. Bạn loanh hoanh ở 1 nơi và chỉ làm duy nhất 1 thứ suốt đời.
Đây là cách mà biến mọi ước mơ hay mục tiêu tưởng chừng xa vời trở nên gần với mắt bạn hơn bao giờ hết. Lúc trước mình có đọc sách Ước mơ của bạn nhất định thành hiện thực của ông Inamori, ông không nói về cách lên kế hoạch để đạt được mục tiêu, mà mỗi thời điểm trong cuộc đời ông chỉ có 1 mục tiêu duy nhất và ông cố gắn fullfill mỗi ngày thành công nhất để đạt đến mục tiêu thay vì vạch ra lộ trình 1-2 năm. Như vậy, ông đạt mục tiêu nhanh hơn và vang dội hơn. Ông không nói ước mơ nào là lớn hay nhỏ, những điều nào có thể làm hay không thể, ông chỉ luôn cố gắng và làm điều thiện. Mọi việc khắt có an bài.
Từ này quả là một từ hay. Có vươn thì mới có thể đi xa. Nếu chỉ đứng một nơi, không dám và không muốn vươn mình đi, thì không bao giờ phát triển xa được.
Mong muốn được vươn xa là ranh giới đầu tiên giữa những người có Tư duy phát triển và Tư duy ổn định. Một tư duy ổn định thì sẽ bắt đầu lung lay khi thấy xung quanh vùng ổn của mình không còn ổn. Nhưng khi đang ổn thì thật khó nhận ra là chỗ của mình đang bất ổn. Chỉ khi có tiến lên thì mới thấy sự bất ổn ở vị trí cũ và vị trí nào cũng có điều bất ổn cần tiếp tục tiến lên.
Tư duy cố định bắt người đó phải đứng yên và phải đứng yên ở vị trí đỉnh cao ngay từ đầu. Nhưng bạn và tôi luôn biết là
Tiềm năng là khả năng của một người có thể phát triển các kỹ năng của mình bằng nỗ lực và rèn luyện theo thời gian
Không thể đánh giá độ dốc của một đường thẳng nếu chỉ có 1 điểm. Điều đó có nghĩa là nếu bạn gặp 1 bài kiểm tra đầu vào và bị điểm thấp, không đồng nghĩa là bạn không thể phát triển ở lĩnh vực đó. Một thời điểm trong dòng thời gian không thể hiện được xu hướng, sự tiến bộ, nỗ lực hay khả năng cụ thể.
Tôi đi học bắn cung hồi lâu rồi, và trò chơi về bắn cung sẽ là dàn trải ngẫu nhiên ra để bắn 1 đợt. Sau khi xong hết 1 đợt thì sẽ đếm số mũi tên trúng các ô và cộng điểm. Căng nhất của trò này là người có số điểm thấp nhất sẽ đấu với người có số điểm cao nhất. Và lần lượt thế. Sau đó lại tiếp tục như vậy cho đến khi tìm ra người chiến thắng. Đợt đầu tiên tôi bắn được hạng nhì trong lớp cỡ 30 học viên. Tức có nghĩa lần tiếp theo tui phải bắn với 1 người có số điểm thấp nhất thứ 2 từ dưới đếm lên. Chỉ cần nghĩ tới việc tôi bắn có thua điểm người đó đã đủ làm tôi cảm thấy chóng mặt mắc ói vì thành tích không giữ được. Nên tôi đã bỏ cuộc. Đọc cuốn Mindset thì thấy đó là tư duy cố định, không phải tư duy phát triển. Thật may là có nhiều cái để chỉ ra bạn thuộc tư duy gì chớ không phải đánh giá 1 trường hợp như trên. Và nếu bạn có tư duy gì thì có thay đổi được hay không là nhờ vào nhiều thứ khác nữa.
Copyright 2024 © Kiều Hải Yến