Một vài thay đổi

Những ngày qua là những ngày thay đổi lớn với mình, nó đặc biệt đến từng phút giây và mình nâng niu nhưng không sợ những giờ phút đó trôi qua kẽ tay nữa. Vì bây giờ là vĩnh hằng.

Mình dậy sớm hơn, tỉnh táo mà không cần gắng sức. Buổi sáng hầu như không mua đồ ăn ở ngoài nữa, chỉ tự nấu. Thói quen này hình thành từ mùa dịch và chắc sẽ giữ luôn. Ngày trước sáng ra sẽ phải xem qua 3-4 app xem ăn gì ở đâu mà món nào cũng ăn rồi, ngán tận cổ. Giờ sáng chỉ 1 chén cháo trắng với củ cải muối, hay 1 lát bánh mì với cà chua và xà lách (có thêm thịt hoặc không có thịt đều vui).

Ngày trước hầu như ngày nào cũng đi cà phê. Hết quán này đến quán nọ. Để đổi không khí, làm việc. Giờ thì làm việc ở đâu cũng tập trung như nhau, hiệu suất như nhau. Không cậy các quán nữa, cậy chính bản thân. Không gian náo nhiệt hay yên ắng đều ổn. Cà phê rất dễ mua được hạt ngon, tự pha cũng hơi dễ có cà phê ngon để uống. Uống cà phê tự pha vẫn hào hứng như thường. Cũng hơi lạ là một trong những động lực dậy sớm dạo này là để mau mau được uống cà phê mình pha :v sáng ra thiếu điều phải uống trước khi súc miệng.

Giờ đến quán để tận hưởng không gian và những câu chuyện mới với bạn bè

Lúc trước mê xem phim, vì qua phim thì mình như sống được nhiều cuộc đời hơn. Phim lúc nào cũng đẹp, cũng ngầu, cũng đầy hi vọng. Bây giờ mình thấy mình sợ bỏ lỡ cuộc sống của mình hơn là bỏ lỡ một bộ phim hay. Mình thấy cuộc sống của mình cũng đẹp không thua phim một tí nào. Mà mình còn được là đạo diễn kiêm diễn viên chính trong bộ phim đó nữa. Hôm trước đọc quyển Heidegger và con hà mã bước qua cổng Thiên đường (Thomas Cathcart và Daniel Klein), thấy y chang những suy nghĩ tiềm ẩn của mình. Mỗi ngày qua đi chính là một ngày đã mất. Mình chỉ còn ngày đó trong Google Photos hay trong trí nhớ. Nên mỗi ngày trôi qua phải là mỗi ngày sống thật tràn đầy.

Mình càng không nương nhờ vào những sự vật hiện tượng bên ngoài nữa. Không còn nồng nặc mùi rượu từ ba giờ chiều. Không trốn một góc chỉ có mình, và những ly rượu mạnh. Sự yên ổn trong tâm hồn làm mình không còn xáo động bởi bên ngoài nữa. Sự yên ổn trong tâm hồn như một ly nước đã gạn lọc nhiều tầng bụi bẩn, đã đi qua vài ba lớp lọc, trở nên trong trẻo, ngọt mát, tĩnh tại. Sự yên ổn có thể tìm ở bất kỳ đâu, ngay cả trong lúc cuồng quay. Cơn bão vẫn ở đó và mình ở trong lốc xoáy ấy, nhưng mình nương theo mà không cố gắng biến cơn bão thành ngày nắng đẹp hay gồng mình chống trả. Trong cơn bão vẫn hồ hởi, không mất sức, hiểu cơn bão, hiểu mình, hiểu tại sao lại là cơn bão mà không phải là một ngày nhẹ nhàng.

Nhiều suy nghĩ và hành động tích cực tự dưng đến. Mỗi hành động ngày xưa vẫn làm nhưng không tỉnh thức, không biết tại sao lại làm vậy. Ví dụ, mỗi lần chuyển tiền cho đối tác hay outsource thì đều rất vui vẻ và nhanh chóng. Không có khái niệm ngâm tiền. Hôm qua tự dưng vừa chuyển tiền vừa “á à moment”, nếu hành động của mình là chuyển tiền mau mắn thì người khác cũng sẽ mau mắn với mình. Vậy mình mau mắn bấy lâu nay hèn gì công nợ mình mới ít vậy. Mừng thầm.

Các bài viết khác:

Like fanpage để cập nhật khi có bài mới


This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.

Copyright 2024 © Kiều Hải Yến