Chủ đề 2025: sức khoẻ và nuôi dạy con

Khi tôi làm mẹ, tôi dần rõ ràng hơn về vai trò và trách nhiệm của mình. Gọi tên chúng một cách đích danh, chúng ta có:

Làm con: (bao gồm làm con dâu) Tôi có 2 gia đình và trách nhiệm làm con của tôi là phải hiếu thảo, phụng dưỡng và nuôi dưỡng mối quan hệ. 

Làm sếp: tôi có 3 công ty, với 3 nhóm tính cách và công việc khác nhau. Tôi phải dẫn dắt mọi người phát triển cá nhân, phát triển đội nhóm và làm cho công ty sinh lời. 

Từ năm nay, tôi trở thành mẹ: làm một người mẹ trong những năm đầu đời của con, tôi là tất cả với con mình. Tôi phải cung cấp kịp thời những nhu cầu cá nhân và nhu cầu tình cảm. Bên cạnh việc nuôi, tôi còn nhiệm vụ dạy. 

Làm vợ: vai trò này vô cùng mờ nhạt, một phần vì tôi và chồng tôi có mối quan hệ trong công việc với khối lượng thời gian tương tác có thể gọi là nhiều hơn cả mối quan hệ cá nhân, một phần vì các vai trò kia đã làm tôi kiệt sức trước khi kịp làm một người vợ đủ tốt với chồng mình. 

Nhưng trên hết, vai trò mà tôi bỏ quên nhất là chính tôi. Tôi có trách nhiệm phải thiết kế và sống một cuộc đời rực rỡ, đạt thành tựu và hạnh phúc. Vai trò này bị chèn lấn đến nỗi tôi không có mấy thời giờ cá nhân. 

Tôi nhớ lại, bởi vì không gọi tên và không có sự ưu tiên cần thiết cho từng mối quan hệ, mà chúng hỗn độn và không rõ nét. So sánh với 10 năm trước, nhân sự vô cùng thân thiết, gắn bó mật thiết thì nay tôi thường phải nghe những câu chuyện của mọi người từ chồng mình hoặc nghe kể lại sau khi câu chuyện đó đã được kể cỡ 10 lần. 

Bên cạnh những vai trò cơ bản, tôi dần bị lãng quên ở vai trò người bạn thân, người bạn hay người của những buổi tiệc. Gần hai năm qua tôi không ra ngoài mấy, các mối quan hệ dần bị lãng quên và tôi cũng không có sự lựa chọn khác. 

Khi đọc cuốn Primary Greatness, tôi dần sắp xếp lại thứ tự ưu tiên và không để chúng bị “không thể kết thúc bởi vì không có thời gian để bắt đầu”, bởi những việc khẩn cấp mà không quan trọng. Buộc phải đưa ra lựa chọn. First thing first. 

Ngày đầu năm mới, buổi sáng đầu tiên, chúng tôi ngồi nhâm nhi ly cà phê và chọn một chủ đề để nói. Và đây là chủ đề chúng tôi đã bàn luận suốt buổi sáng, trong lúc chờ Brian ngủ dậy để đi chơi. Tôi kể cho chồng nghe về bài viết (đoạn trên), tôi đã viết vào hôm kia. Tôi bắt đầu với việc liệt kê vai trò và chọn vai trò để làm. 

Tôi kể về các vai trò mà mình đang phân loại và làm rõ. Tôi nói: hôm trước em tuyên bố với anh là em không muốn sống một cuộc đời làn nhàn. Phát ngôn đó là do em cảm thấy chán bản thân khi đứng rời ra và nhìn mỗi ngày người này đã trải qua. Nó là sự bức bối tột cùng. Nhưng nay khi đã ngồi xuống, phân định lại vai trò, thì em thấy cơ sở để nói câu đó. Vì em đã không nhìn nhận sự bình an, khỏe mạnh, vui vẻ và sự phát triển cá nhân như là một điều quan trọng bậc nhất cần quan tâm. Em đã định nghĩa mình qua nhiều phương diện khác nhau, nhưng lại quá thiếu sót ở khía cạnh mình chính là những gì thuộc về mình, chỉ mình. Và ngay cả sự bình yên, đủ đầy em luôn tìm kiếm và cảm nhận, nó cũng thuộc về việc em ở bên cạnh ai, làm gì, như thế nào, chứ chưa bao giờ là những điều xuất phát từ chính em. Em thực sự bình an khi nào? Em thực sự vui vẻ khi nào? Khi nào trái tim em rung lên niềm hân hoan? Khi nào trái tim em mỉm cười? Rồi em lại nghĩ, trong gần 2 năm qua, bạn bè và người thân không còn mặn mà nói chuyện với em nữa. Em sẽ nói, và họ cũng chỉ react mà thôi. Không còn hỏi han thêm, không còn tiếp nối câu chuyện. Rồi những mối quan hệ thân thiết nhất cũng dần mờ nhạt. Em biết, là bởi vì em không còn đủ thời gian để gắn bó với họ, bởi vì chính em cũng còn không dành thời gian để làm đầy chính em, thì còn mong chờ ai đó sẽ san sẻ điều gì sao? 

Chồng mình nói rằng, chính anh cũng đã trải qua khoảng thời gian tồi tệ đó. Và khi quay vào bên trong, khi đối thoại với chính mình đủ nhiều và đủ sâu, để hiểu và cảm thông cho chính mình, để chăm sóc và vỗ về chính mình, thì mọi chuyện mới dần khá hơn. Khi không có sức khoẻ và cũng không có tinh thần, thì quan tâm mình còn khó, huống gì gặp gỡ hay trò chuyện với ai. Hãy chăm sóc cho chính bản thân mình thật tốt, đối đãi với bản thân mình thật tử tế, để rồi những niềm vui, niềm hạnh phúc và đủ đầy từ bên trong sẽ đơm hoa kết trái, sẽ thấy kết nối và thấy những điều trái tim mách bảo. Những kết nối lúc đó sẽ sâu sắc và có ý nghĩa. 

2025, tôi chọn: sức khoẻ và nuôi dạy con. Chỉ 2 điều đặt lên trên mọi điều còn lại. Mà điều đầu tiên là sức khoẻ. 

Chăm sóc căn nhà của mình. Sức khoẻ có 2 căn nhà không tách rời nhau: thể chất và tinh thần. 

Tôi sẽ dành 50% thời gian mỗi ngày để chăm sóc 2 ngôi nhà này. Thời gian còn lại thuộc về Brian, và dư ra, là của các vai trò khác. 

Một số vai trò sẽ tạm thời tiêu biến, đưa về số điểm trung bình, một vài vai trò giữ ở mức khá. Nhưng 2 vai trò làm cho mình khỏe và nuôi dạy con tốt là phải 9 điểm. 

Lần đầu tiên, một cách nghiêm túc, tôi có đủ thời gian và tâm tư để tìm hiểu chính mình.

Các bài viết khác:

Like fanpage để cập nhật khi có bài mới


This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.

Copyright 2025 © Kiều Hải Yến