Những quãng hình sin đi xuống

Đây quả là một khoảng thời gian cực kì tồi tệ.  Mọi thứ như một cơn mưa bùn, rớt xuống, rớt xuống, ướt và bẩn, mà mình thì không thích ướt càng không thích bẩn. Một khoảng thời gian tồi tệ trên mọi phương diện, mà trước chỉ đánh lẻ nay đánh hội đồng.

Cảm thấy có thù với thế giới và cần phải giết một vài người rồi xù gai lên với hàng trăm người khác vì ai ai, đâu đâu, yên lặng như cây bút bi, cũng làm mình bực bội.

Từ trạng thái khó chịu, mệt mỏi, căng thẳng, nay chuyển sang chế độ thất vọng. Mình đã cố gắng cứu vãng, nhưng một người nào đó đã nói “Đừng cố gắng bắt mình phải chống lại những cơn đau sâu thẳm của chính mình. Hãy để chúng bộc phát, đến khi nguội lạnh và lành lặn”. Mình đã cố gắng kìm chế, cố gắng thỏa hiệp, nhưng không thể, và mình để những cảm xúc đó, những ngữ cảnh đó, những câu chuyện đó, tự đến, ở lại, rồi cào cấu, rồi … cũng sẽ đi qua.

Mọi thứ sẽ trở nên tĩnh mịch, yên ắng và nhẹ nhàng. Mọi thứ sẽ chỉ còn là vết sẹo, có dài, có rộng, có toang hoác, nhưng sẽ lành rồi mờ dần. Trạng thái này, không chiến đấu nữa, không chống cự nữa, cảm giác mọi thứ, thật đơn giản, và khẽ khàng. Cơn lốc xoáy bị tắt tiếng, xoáy ngang người cũng chỉ trong phút chốc. Cơn mưa bùn mất mùi, không có cảm giác khiến ta nổi nóng nữa. Cũng chỉ là một cơn mưa, một cơn lốc, rồi trời sẽ lại nắng.

-KHY-

Các bài viết khác:

Like fanpage để cập nhật khi có bài mới


This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.

Copyright 2024 © Kiều Hải Yến