Nguyên tắc

Sáng nay tôi thức dậy sớm và thèm ăn bún bò. Tôi đã làm mọi thủ tục buổi sáng thật nhanh chóng để có thể đi ăn bún bò. Tôi tìm chiếc đầm mặc vội rồi chuẩn bị đi, chồng tôi thì còn vội hơn, đã mang sẵn giày và bước ra khỏi cửa nhà. Tôi mở tủ lấy áo khoác rồi bước ra vừa đi vừa mặc, nhưng dừng lại ngay gương, nhìn một giây vào chiếc đầm còn nhăn nheo phía dưới.

– Anh ơi chờ em chút. (Tôi bước ra cửa nhờ chồng đứng chờ một chút.)

– Okkkk (chồng tôi hay trả lời kéo dài vầy).

Tôi tìm bộ đồ phù hợp, thay lại, đảm bảo chúng không có nếp nhăn và thể hiện tôi không xuề xoà, tôi mới yên tâm ra khỏi nhà.

Tôi có những nguyên tắc phải tuân thủ trong công việc, trong những thứ nghiêm túc nhưng lại không có nhiều nguyên tắc trong cuộc sống. Bên ngoài công việc, tôi (đang cố gắng) như nước.

Trong công việc, mọi thứ phải chỉn chu, phải bài bản, phải được thực hiện nghiêm túc.

Tôi không thích viết sai chính tả, mà nếu bản thân mình bị bắt lỗi chính tả thì còn bực bội hơn nhiều. Nhiều giai đoạn áp lực, tôi hay viết sai, đặc biệt là kiểu thế này: tiô hya vitees sia mà thậm chí không hiểu tại sao lại viết như vậy. Hoặc cố gắng gõ dấu cho đúng nhưng luôn bỏ dấu sai hoặc dư dấu.

Tôi không thích đi trễ. Trong công việc không nên đi trễ, ít nhất phải đến sớm vài phút. Nếu tôi là người đi trễ, tôi còn bứt rứt hơn. Nếu nhân viên tôi đi trễ, tôi sẽ hay cáu gắt với người đó. Tôi không thích gần sát giờ mới book xe, hay còn giành nhau đi vệ sinh, make up lại,… sao trước đó không làm?

Tôi không thích họp mà không có agenda. Những cuộc họp vô bổ tôi sẽ dập tắt ngay từ đầu. Tôi không thích sự lãng phí, mà lãng phí thời gian còn đáng lên án hơn.

Tôi không thích sự thiếu tập trung. Nói rồi hỏi lại như mới hoàn toàn. Hay lơ đãng khi đang họp. Nói chuyện thiếu tính liên kết hay trọng tâm. Nhưng đôi khi người đó lại là tôi trong những ngày não xài quá nhiều :v aisss chít tiệc.

Tôi rất hay đánh giá mọi người trong công việc lẫn những việc họ làm xung quanh công việc mà tôi có thể quan sát. Tôi sẽ không thích những bạn thiếu ngăn nắp, tôi sẽ hay chì chiết ngay trước mặt. Tôi hay góp ý khi các bạn ăn mặc lôi thôi, mặt mày ngơ ngác. Tôi không thích những bạn chỉ biết có bản thân mình, đặt mình lên trước tiên. Tôi luôn cho rằng cách bạn làm một việc là cách mà bạn sẽ làm mọi việc.

Tôi khó chịu khi có người thích nhịp chân làm rung bàn, tôi bực bội khi có người ăn nhai nhép miệng, tôi không thích đồ ăn nặng mùi trong văn phòng, tôi rất không thích nhà vệ sinh không sạch sẽ hay ướt át. Tôi hay nói, cứ tới một nơi và vào nhà vệ sinh là biết chủ nhà đó hay công ty đó như thế nào.

Nhưng ngoài công việc tôi lại trăm phần trăm dễ dàng.

Bạn bè thoải mái chọn quán, quán nào cũng đi, nhạc nào cũng nhảy, món nào cũng ăn trừ món không ăn :v

Quán sang trọng hợp gout thì ô cê la nhưng quán lề đường, xập xệ không có nhà vệ sinh tôi cũng chẳng từ chối.

Ai ăn nhép miệng, ai nhịp rụng chân, ai ăn mắm tôm hay ai nói to nói nhiều trong bữa ăn tôi cũng không thấy phiền.

Tôi có thể đi du lịch 8 ngày với một túi đồ nhỏ. Tôi thoải mái khi mặc jeans và áo thun hay chiếc đầm em tôi may, 5 năm vẫn chưa muốn bỏ.

Bạn bè thích nói chủ đề nào cũng được, tôn giáo nào cũng được, chê phim này khen phim nọ, mê người này ghét người kia,… tôi đều không thấy vấn đề gì. Ví dụ hồi trước có bạn trong công ty không thích HAT, còn tôi thì thích. Tôi cũng chẳng thấy gì xung đột. Hay ông Nhân có tánh hay cà khịa phong thuỷ, tử vi, thần số học, cung hoàng đạo này nọ, tôi cũng thấy bình thường. Ai thích gì ghét gì cũng chẳng ảnh hưởng gì tôi.

Nguyên tắc sẽ luôn có giá trị khi nó ở đúng chỗ, còn lại, nếu quá áp đặt, chính là những tảng đá đè lên chính chúng ta.

Trong công việc, không có nguyên tắc, tổ chức sẽ loạn, sẽ không có sự tiến lên cũng không có gì để hình thành tính cách thương hiệu, văn hoá doanh nghiệp hay vị thế với khách hàng (hay việc chọn khách hàng). Trong công việc, sự dễ dãi đồng nghĩa với cái chết từ từ.

Trong gia đình, không có nguyên tắc sẽ khó giữ gìn. Nguyên tắc tạo nền móng cho sự bền vững. Nguyên tắc giải quyết khi gặp vấn đề. Nguyên tắc giúp gắn kết.

Nhưng ngoài đó, càng tạo ra nhiều nguyên tắc, sẽ càng phải sống với nó và thấy khó khăn khi không có những nguyên tắc đó. Nguyên tắc đó được chúng ta tạo ra, song chúng lại trở thành thứ thao túng lại chính chúng ta. Chỉ cần đi chệch nguyên tắc, bạn sẽ cau mày, bực dọc, buồn bã, uất ức, xung đột, đau khổ. Chúng rất ngược lại với hạnh phúc, với niềm vui, với an yên, với trạng thái đủ đầy.

Bỏ bớt các nguyên tắc áp đặt lên người khác và lên chính bản thân bạn. Tự bạn sẽ luôn thấy hài lòng.

Câu hỏi đặt ra là, nguyên tắc làm nên một người, là ranh giới giữa: tôi và không phải tôi.

Vậy, nếu bỏ các nguyên tắc, thì còn đâu là tôi?

Nhưng nếu nhìn xa hơn, tại sao đó phải là bạn? Bạn có thể chỉ là bấy nhiêu thôi sao? Nếu không còn nguyên tắc có phải không còn ranh giới? Không còn ranh giới thì có phải đâu cũng là bạn? Bạn tự do hơn bao giờ hết.

Viết vội vào một tối thất tịch trời mưa mà không kết nối được Netflix.

Các bài viết khác:

Like fanpage để cập nhật khi có bài mới


This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.

Copyright 2024 © Kiều Hải Yến