2023 và 5 cái được

Một năm rất nhiều cơ hội để học tập, quay về bên trong và trưởng thành hơn. Tôi thấy mình đã sống sâu sắc, thoải mái hơn rất nhiều, dù năm nay là một năm đầy biến động và khó khăn có thể tính trên từng ngày.

1. Được là chính mình

Trở về với chính bản thân ta, với những điều chưa hoàn thiện, biết chấp nhận và biết phấn đấu

Chưa khi nào tôi thấy mình được làm chủ chính mình hơn bây giờ.

Đối thoại với bản thân nhiều hơn, có thể mỗi ngày, để nhận ra đâu là thực chất, đâu là nguỵ biện, đâu là những ảo ảnh.

Khi tôi từng ngày hiểu về bản thân mình nhiều hơn, tôi yêu quý mọi tính cách của mình như nhau, tôi thích những điểm mạnh và cả những yếu kém của mình.

Khi tôi chọn học cách hiểu và yêu bản thân, tôi chấp nhận và có con đường để tu bổ, chỉnh sửa chính mình. Con đường này đang hiển lộ, tôi đang đi trên con đường này, dù thú thật, lắm chông gai. Không có gì khó hơn thừa nhận những thiếu sót của bản thân, tôi luyện cái tôi ngất ngưỡng và phải học lại từ đầu nhiều điều mà mình tưởng chừng đã thấu suốt. Nhưng con đường này cũng đầy thi vị, nó cho bản thân tôi đối diện chân thật nhất với chính mình, ngày qua ngày, như đứa trẻ lại chập chững bước những bước đầu tiên.

Tôi quan sát, đọc và viết nhiều hơn. Năm nay tôi có cơ hội tiếp xúc nhiều thể loại thông tin hơn, cả danh mục sách cũng rộng mở đa chiều, và những người tôi gặp cũng phong phú sắc màu. Tôi nhanh chóng nhận ra những điều tôi cần phải học với những người, những trang sách, những video được chọn lọc đến bên tôi. Và tôi thu xếp lòng mình lại, để học nhiều hơn.

Tôi không phải làm những điều mình không thích, phung phí năng lượng cho những người không cần mình, không cần phải dùng lời nói để làm hài lòng ai, cũng không cần cố gắng quá mức khi đang mệt. Tôi có thể nấu ăn hoặc chồng tôi có thể giúp. Tôi có thể dọn nhà hoặc gọi dịch vụ dọn dẹp. Tôi có thể lười biếng quá mức vào cuối tuần hoặc tận dụng cả giây cả phút mỗi ngày. Được là chính mình là một điều tuyệt vời, nhưng cũng phải rèn luyện để những điều mình thấy tuyệt vời kia không phải là toàn bộ những gì bản ngã của mình đang kéo mình đi với những ham muốn của nó.

2. Được sắp xếp lại cuộc sống của mình

Gọn gàng, ngăn nắp, tự do

Có thể vì bối cảnh kinh tế hiện tại, buộc tôi phải sắp xếp lại nhiều thứ hơn, nên càng sắp xếp, tôi càng thấy tôi đủ đầy và không còn thiếu thốn cả về tinh thần lẫn vật chất như tôi luôn mộng tưởng nhiều năm nay.

Thay thế

Đây có lẽ là cụm từ tôi phải làm nhiều nhất trong năm. Thay thế một thói quen cũ bằng một thói quen mới. Thay thế một nhân sự bằng một giải pháp khác (tự động hoá hoặc outsource). Thay thế những nhóm sản phẩm tiêu dùng này bằng nhóm sản phẩm tiêu dùng tương tự.

Nói chi tiết hơn.

Thay thói quen đi cà phê mỗi sáng, tôi chọn thời gian ở nhà làm nhiều việc cho bản thân mình hơn. Sáng dậy sớm, tắm rửa, chăm sóc cây cối, nấu đồ ăn sáng, nhâm nhi trà hay sữa, đọc sách, ngồi thiền, nghe nhạc,… rất nhiều hoạt động hoàn thành trong buổi sáng. Toàn bộ những việc giúp tôi sống đầy đặn nhất, lại chỉ rơi vào đúng 2 giờ đồng hồ buổi sáng, tự thấy thời gian còn lại trong ngày quá dư dả để làm việc và học tập.

Thay vì làm việc ở quán cà phê, tôi làm việc ở công ty và ở nhà. Thay vì tìm kiếm một quán mới, tôi tìm kiếm một kiến thức mới. Thay sở thích thử những món uống mới, không gian mới, tôi chọn tiết kiệm thời gian để nghỉ ngơi.

Thay vì các tối cao hứng là đi ăn ngoài, tôi chọn nấu ăn ở nhà. Thay vì đi siêu thị, tôi chọn đi chợ vào sáng mỗi cuối tuần, tiêu dùng cho cả tuần. Dinh dưỡng cân bằng, gia vị nêm nếm theo khẩu vị (ăn nhạt), và tất nhiên là tiết kiệm hơn rất nhiều.

Thay sách giấy bằng Kindle, thay quần áo đắt tiền bằng đồ second hand, thay mỹ phẩm đắt tiền bằng các dòng mỹ phẩm thiên nhiên, chú trọng vào ăn uống nghỉ ngơi và các liệu pháp khoẻ đẹp từ bên trong.

Nhưng không phải lúc nào tôi cũng phải gò mình vào việc thay thế, tôi cũng cho phép bản thân có được những món quà ý nghĩa, tôi cũng ngẫu hứng có những bữa tiệc thú vị, tôi có thể tự do lựa chọn, nhưng càng lúc càng cảm thấy ít đi nhu cầu thể hiện hay những nhu cầu về vật chất. Khi đã đủ đầy bên trong, tôi không còn cảm thấy muốn so sánh, tìm kiếm cái gì từ bên ngoài nữa.

Loại bỏ

Loại bỏ ý nghĩ

Có vẻ cái mà tôi thực tập được nhiều nhất trong năm nay là loại bỏ những ý nghĩ gây cản trở cho tinh thần, đời sống, công việc và mối quan hệ. Mọi thứ đều nằm trong suy nghĩ, nó kêu gào chúng ta phải không ngừng suy nghĩ, và cấu xé chúng ta với những ý nghĩ về những khả năng tồi tệ nhất sẽ xảy ra với những việc chúng ta đang lo lắng, đang để tâm.

Nhưng rồi tôi hiểu, những suy nghĩ này có thù với hành động. Khi tôi rơi vào vòng suy nghĩ, và nhận ra, tôi lập tức ngưng ngay, và đi làm cái gì đó, chú tâm vào cái gì đó khác. Khi tôi lo sợ những điều bất như ý sẽ xảy ra, tôi hành động luôn, bằng một cuộc gọi, bằng một cuộc họp, hay một lời mở lòng. Ngay lập tức, suy nghĩ tiêu cực hay mọi thứ ghê gớm đều biến mất. Chúng biến mất bởi vì mọi thứ, kì thực, chỉ xảy ra trong đầu mình thôi, và khi ta không tạo điều kiện cho chúng chế ngự, ta giải quyết chúng, thì chúng sẽ bé đi và dần biến mất, có khi chỉ trong một nháy mắt, hoặc một vài ngày, nhưng ngay lúc đó, ta đã thấy nhẹ nhõm khác thường.

Loại bỏ ham muốn

Cũng không có gì ghê gớm lắm, cứ loại dần các ham muốn cả về vật chất lẫn tinh thần, dựa vào sự soi chiếu ở trong chính bản thân ta. Không cần phải tiêu diệt mọi ham muốn, vì điều đó là bất khả thi, đặc biệt khi đang là đầu tàu của doanh nghiệp, mái nhà của gia đình. Loại bỏ ham muốn nhưng luôn phải có mục tiêu trong cuộc sống, trong công việc và trong gia đình, là 2 điều không phải mâu thuẫn nhau, nhưng khá khó để tách bạch.

Càng ít ham muốn và so sánh với người khác, tôi càng lại cảm thấy mình đầy đủ đến vô cùng.

Một năm không đi du lịch, cũng không thấy thiếu thiếu. Năm nào cũng check-in Đà Lạt, năm nay không, cũng bình thường.

Một năm không mua thêm bất kì món nào mới trừ khi món đang dùng hết / hỏng.

Một năm không còn thèm thuồng mỗi khi ai đó đạt được một cột mốc nào đó mới còn mình thì chưa. Không ngó nghiêng, không tự ám mình vào những thành công của người khác và chỉ tập trung vào chính mình, gia đình mình và công ty của mình. Giảm thiểu lên mạng xã hội, không đọc báo giải trí, không tham gia vào các câu chuyện không thuộc về mình, chính là làm cho đầu óc có thêm nhiều không gian để tập trung vào điều lớn lao mà ta đang xây dựng.

Một năm loại bỏ sự vụn vặt. Vụn vặt trong giao tiếp, trong hành động, trong công việc. Bỏ qua được rất nhiều lần tham sân si, chính là được trưởng thành và ấm áp hơn qua từng lần mình nhận ra.

3. Được học tập

Từ môi trường sống và công việc

Môi trường sống

Sau một năm sống ở Thảo Điền, gia đình tôi dọn về một căn hộ mới, với những người hàng xóm mới và không khí mới. Sau gần nửa năm ở đây, tôi cảm nhận được sự bình yên, yên tĩnh rất cần cho tinh thần lẫn sức khoẻ. Sống ở trong một môi trường thanh bình, hơn 90% là các gia đình nhỏ, hàng xóm thân thiện, vui vẻ, những đứa trẻ lúc nào cũng giàu năng lượng và trông chúng thật ngoan ngoãn, tôi cảm thấy đây đúng là nơi dành cho gia đình chúng tôi trong giai đoạn này. Để dung dưỡng tình cảm, để nuôi dưỡng những đứa trẻ và cả đứa trẻ trong mỗi chúng tôi.

Tôi học được từ nhiều người ở cùng chung cư. Họ rất ít khi hối hả, lúc nào cũng thấy cả gia đình cùng nắm tay nhau đi mua đồ, hội dẫn con / cháu đi dạo trên xe nôi buổi sáng, những cha mẹ bơi cùng con mỗi chiều. Buổi sáng các gia đình phải đưa con cái đi học, cũng hiếm khi thấy chen chúc, la ó, rối rít hay hớt hải vì trễ giờ.

Tôi tin là những gia đình kia cũng có rất nhiều gánh nặng trong cuộc sống, nhưng họ lại chọn một thái độ sống khác hẳn. Từ lúc qua đây, tôi cũng bước đi khoan thai hơn, tận hưởng hơn, bớt nghĩ ngợi xao nhãng trong lúc mình đang làm việc khác như mua đồ ăn, đi dạo, chờ thang máy. Chính môi trường ở đây tự động giúp tôi ý thức hơn về mỗi việc mình làm, mỗi thời gian mình dùng trong ngày.

Công việc

Năm nay, tôi học được từ công việc và đồng nghiệp nhiều hơn các năm khác cộng lại. Có vẻ là từ trong gian khó, ta mới có thể tiếp thu và nghiền ngẫm nhiều đến vậy.

Tôi học được việc giữ ranh giới cũng những điều cốt lõi và phải chiến đấu đến đâu cho những giá trị mà mình theo đuổi.

Tôi có thể hiểu kha khá về lý do tại sao tôi lại chọn xây dựng một môi trường như hiện tại và tại sao tôi lại may mắn có được những người đồng đội như hiện tại. Nếu không có họ, thì tôi chẳng đi được đến đâu trong hành trình mình đã đặt ra.

Tôi hiểu được những ưu tiên và những gì cần nói “không”. Với khách hàng, với các mối quan hệ và với cả những hợp đồng tưởng như là rất béo bở. Tôi có thể quyết định nhanh việc mình không muốn nằm trong thế khó mà đối tác áp đặt, dù đã bõ công sức và tiền bạc cho dự án đủ nhiều để những người trực tiếp thực thi cảm thấy tiếc.

Tôi nhìn thấy những mắc xích yếu kém và có thể quyết liệt để tìm ra phương pháp mới mẻ hơn, dù kết quả có thể tốt hơn hoặc xấu hơn, không biết trước được, nhưng nó sẽ khác cách làm cũ và kết quả cũ. Năm nay có rất nhiều chữ “liều” đã được làm, nhiều bài học được thu gom và thật may vì tôi đã thoát ra được vùng an toàn nhiều năm nay.

Tôi học được cách “không làm gì” với một số thứ, và để xem khả năng của nhân sự có thể handle nổi không, và kết quả là khi tôi bớt đi sự lo lắng, bớt đi tìm kiếm câu trả lời, các nhân sự có thể phát huy nhiều hơn về khả năng giải quyết vấn đề của họ. Thầy Minh Niệm cũng có nói về việc khi chúng ta nhìn thấy vấn đề quá lớn, chúng ta thấy lòng mình quá chật hẹp và sự hiểu của chúng ta quá nhỏ bé, chúng ta sẽ sinh nhiều khổ. Nhưng khi chúng ta rộng lớn hơn, vấn đề sẽ được giải quyết nhẹ nhàng, thậm chí không cần phải giải quyết, chúng cũng sẽ tự động rời đi hay biến mất. Như vậy không có nghĩa là mình trốn tránh đối diện và giải quyết vấn đề, mình chọn lọc và mình nhìn trực diện vào các vấn đề, nhiều mặt hơn, có tính quan sát hơn và muốn giải quyết sâu rộng hơn chỉ là những việc trước mắt. Tất nhiên, phải ngày càng phát triển bản thân, cả bên ngoài lẫn bên trong, nội tâm sâu sắc, tâm hồn rộng lớn, kiến thức và kinh nghiệm ngày càng dày cộm, thì mới có thể làm như chơi, sống như chơi.

4. Được thêm sức mạnh

Tôi được tiếp thêm sức mạnh, nguồn sức mạnh lớn lao từ gia đình, gia đình nhỏ và đồng nghiệp

Năm nay tôi có thể cảm nhận được sức mạnh mà tôi có được từ mọi người. Cảm ơn mọi người đã tiếp lửa, tiếp sức cho tôi, giúp tôi nhận ra điều gì là quan trọng và mình xây dựng, mình trưởng thành vì điều gì.

Trong năm nay, tôi có khoảng thời gian nằm ở nhà theo chỉ định của bác sĩ, tầm 2 tháng. Với một người thích đi làm, hay đi, thì đây là một khoảng thời gian gian nan của tôi. Nhưng cũng chính khoảng thời gian này mà tôi hiểu được, đồng đội của mình, người thân của mình, bạn bè của mình. Tôi càng hiểu tại sao tôi mạnh mẽ, và tại sao tôi phải mạnh mẽ (nhưng không hề cố gắng gồng lên để người khác thấy mình mạnh mẽ).

Một tập thể đủ nội lực và động lực để có thể tự lèo lái trong suốt thời gian đó. Một người chồng quan tâm, lo lắng và hết mình vì tôi lẫn công việc (thời gian này anh cũng phải làm mọi thứ gấp đôi nhưng không hề than vãn). Và gia đình, lúc nào cũng là chỗ dựa vững chắc cho tôi.

Tôi được tiếp thêm sức mạnh từ chính những mối quan hệ xung quanh tôi như vậy. Đó là may mắn, là phước hạnh của cuộc đời tôi.

5. Được cho đi

Phát tâm từ rất lâu nhưng mãi đến năm nay, tôi mới có đủ duyên để cho đi nhiều hơn. Công ty tôi đã có định kỳ các chương trình thiện nguyện, mà công lao lớn nhất thuộc về Thảo Nguyên, một đồng nghiệp, một người em quý báu của tôi. Bản thân tôi cũng có những sự cho đi đều đặn hơn. Cho đi kiến thức, lòng tin, tình yêu thương vô điều kiện, vật lực và tinh thần.

Tôi có thể đi đến những nơi mà tôi chưa từng nghĩ tôi sẽ đến, những ngôi làng xa trong núi, không có điện nước trường trạm. Để sẻ chia tình cảm và một chút lòng thành.

Tôi có thể ngồi hàng giờ để lắng nghe khi ai đó cần. Tôi có thể đưa một vài ví dụ, một vài gợi mở, một vài câu hỏi hay một vài kinh nghiệm từ bản thân mình.

Tôi có thể truyền đi nhiều kiến thức, nhiều lần nói đi nói lại những điều cần phải nói và nghĩ là cần phải giúp một ai đó.

Tôi có thể tiếp thêm ngọn lửa truyền dẫn kinh nghiệm, mô hình, cách làm… từ leader sang cho các nhân sự (thực sự muốn học).

Tôi không ngại cho đi thời gian, vì bây giờ tôi lúc nào cũng có đủ.

Càng cho đi tôi càng thấy rõ sự giàu có của chính bản thân. Càng cho đi tôi càng nhận lại nhiều hơn, các bài học, các giá trị, các ý nghĩ, các thế giới quan phong phú đa dạng và đầy sắc màu.

Được cho đi là một phần hạnh phúc đang lan dần trong tôi và sẽ là cái tôi muốn mình đóng góp nhiều hơn nữa trong thời gian tới.

Một năm nếu xét về khía cạnh được và mất, tôi cảm ơn vì đã mất và được. Chính từ những cái mất, cho tôi thêm sức mạnh và dẫn dắt tôi con đường đúng đắn. Chính từ những cái được, cho tôi thêm niềm tin rằng tôi có đủ kiều kiện để sống một cuộc đời hạnh phúc và thành công (theo cách của tôi) mà tôi sẽ từng bước chinh phục.

Các bài viết khác:

Like fanpage để cập nhật khi có bài mới


This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.

Copyright 2024 © Kiều Hải Yến