HOME

Không biết từ khi nào tôi quan tâm đến vấn đề môi trường, thế giới khoa học tâm linh hơn rất nhiều chuyện xã hội mục nát, thối tha hiện nay. Tôi chưa bao giờ thấy rùng rợn hơn bây giờ khi chứng kiến nhiều thay đổi trên trái đất. Con người chỉ mới xuất hiện khoảng 200,000 năm trong khi trái đất đã có từ 5 tỉ năm trước, nhưng tốc độ tàn phá của con người thật không thể nào tưởng tượng nổi. Chúng ta phá cây, lấn biển, đào xới tung, bòn rút mọi tài nguyên đã có và hi vọng chúng tự tái sinh. Có đất ăn đất, có dầu ăn dầu, có than ăn than, khoáng sản khai thác bằng mọi máy móc chuyên nghiệp nhất cũng không thể nào đáp ứng được nhu cầu nữa, con người mới bắt đầu đẩy mạnh tìm đến những nguyên liệu mới.

home

Con người cũng là động vật, nhưng chẳng biết là may mắn hay xui xẻo mà con người lại trở thành loài có thể ăn thịt bất kì loài nào trên trái đất và có khả năng khiến chúng tuyệt chủng. Loài tự cho rằng mình được phép tàn phá và sử dụng mọi nguồn lực mà trái đất cung cấp vì mưu cầu của bản thân. Khi thấy băng tan, trái đất nóng lên, nhiều thiên tai xảy ra, con người bắt đầu hoảng sợ và bắt hì hục cuộc cách mạng tìm các hành tinh mới cầu mong di chuyển khỏi trái đất sắp bị diệt vong.

home

Chỉ trong vòng 50 năm qua, băng đã tan khoảng 40%, nhanh hơn bất kì bảng dự báo tốc độ băng tan nào của các nhà khoa học bi quan nhất. Vậy mà chúng ta vẫn u mê, vẫn xồm xồm lên vì ai đó “phán xét” thần tượng của mình. Vẫn cố bòn rút cho đời mình thật vững chắc, cố tham nhũng bằng những phát kiến chẳng giống ai, ăn trên đầu người sống, ăn trên danh tiếng người mất, mà chẳng mảy may trông thấy tương lai của con cháu mình.  Đồng bằng sẽ chìm trong biển nước, dịch bệnh sẽ tràn lan, tuổi thọ bị rút ngắn, con người trở nên tàn ác, vô cảm và thích ra vẻ hơn bao giờ hết. Mọi người thích đấu đá thay vì tương trợ, khinh ghét thay vì kết bạn. Con người rồi sẽ giống như Grant Ward trong Agents of SHIELD, luôn đổ mọi tội lỗi của bản thân mình lên 1 người nào đó và cố gắng thuyết phục bản thân rằng lỗi là của họ, luôn nhớ đến điều đó cho đến khi não của mình nghĩ đó là sự thật.

home

Có thể bạn nghĩ tôi quá u sầu, tôi quá rỗi hơi, nhưng điều mà tôi đã và đang nhìn thấy vô cùng tồi tệ. Tôi thấy từ cư dân mạng đến quan chức, tôi thấy từ những con người lương thiện nhất trở nên độc ác nhất, tôi thấy từ những việc vụng vặt nhất, những chuyện kinh động nhất. Bạn cũng thấy như vậy, chỉ vì bạn cảm thấy “vui một chút”, “chẳng ảnh hưởng đến bạn”, “còn lâu lắm” nên mới thủng thẳng, hào hứng với những thứ đang xảy ra.

Trái đất là home (nhà), chỉ cho đến khi công nghệ hang thông thành công, chúng ta mới có thể du hành qua các hành tinh khác, vũ trụ khác. Còn bây giờ, việc của mỗi người là gìn giữ, là chăm lo cho mẹ trái đất. Tôi sẽ gìn giữ nơi tôi sống theo cách của tôi, tích cực và không vụ lợi.

Các bài viết khác:

Like fanpage để cập nhật khi có bài mới


This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.

Copyright 2024 © Kiều Hải Yến